Thứ Ba, 28 tháng 7, 2015

Vườn Xưa

Những cơn mưa dầm nối ngày. Mưa đêm rả rích trên mái nhà làm cho chị trằn trọc không sao ngủ được. Chị nhớ vườn xưa, nhớ nụ cười của ngoại khi xê dịch những tàu dừa để nhổ nấm mối mọc dọc theo bờ đê, chắc chắn cả nhà sẽ được ăn món bánh xèo nấm mối ngon tuyệt.

Mười năm dài theo chồng lên phố, cuộc sống chật vật bon chen nhưng chị lúc nào cũng đau đáu kỷ niệm về mảnh vườn cây tạp quê nhà. Trong vườn có một gốc mít Tố Nữ bưng bít toàn trái, trái thành chùm, từ gốc đến ngọn. Cây mận to bằng hai bàn tay cộng lại. Một cây ổi sẻ. Một gốc sơ ri. Hàng dừa thẳng tắp trồng xen với hàng cau, vài gốc chuối xiêm. Vài cây lá cách trồng dọc mép mương. Cây bình bát. Cây khế già đầy trái nghiêng ra ao cá. Cây trâm già mùa này chắc rủng rỉnh trái chín đen sì làm bầy chim trao trảo tha hồ tíu tít gọi nhau…

Chị nhớ mỗi khi mưa dầm dề, nhất định chị sẽ là người đầu tiên ngồi tuốt trên cây ổi sẻ ăn trái ổi đầu mùa vừa chua tới. Cái cảm giác chua chua ngọt ngọt xen lẫn mùi hương ổi chín đọng mãi trong tâm trí chị. Chị hay mường tượng từng thời điểm khác nhau trong vườn nhà chị. Có lúc ngoại ngắt đọt mướp bỏ ngọn cho chúng bò trên đống chà quao. Dây đậu rồng xanh mướt nằm ưỡn mình trong mưa đã bò dài trên mái nhà củi. Mấy liếp cải ngọt được ngoại rào ngăn đàn gà con bươi, xới. Dây mồng tơi quấn quanh bụi bùm sụm, bụi bạc hà to bẹ. Dưới mương trong vườn vào mùa những con cá sặt làm tổ. Thế nào, chị cũng nằng nặc đòi cha làm cho vài cái lờ đặt bắt cá sặt, chỉ cần lùa bọt vào lò, đậy bằng đọt lá quao nửa tiếng, mười lăm phút là có cá nằm gọn trong lờ. Kỷ niệm mùa hè còn là đủ thứ trò chơi trong khu vườn rợp bóng, từ trò hàng chòi, đám cưới, thắt đủ thứ con bằng cọng lá dừa, trò trốn tìm, những hôm nước lớn xin ngoại ôm dừa điếc tập bơi dưới mương. Chị lớn lên với đủ thứ trò chơi, từ trò chơi thùy mị của con gái đến những trò của con trai chặt cây bình bát, cây quao đẽo kiếm, cho đến trò làm nạng thun bắt thòi lòi, lấy bụp lá đẽo ghe thả dọc mương dừa.
Lớn lên một chút, chị nhớ mùi mít chín sực nức thơm khắp vườn, cây mận đầy trái, tiếng xoài chín cây rụng trong những đêm gió rào rạc nhẹ đưa. Trái bình bát vàng ươm. Gốc sơ-ri bầy gà thường vào trốn nắng đỏ trái chín. Chị nhớ cái cảm giác bình yên len lỏi trong tiềm thức. Mỗi khi chị buồn chị hay mắc võng nằm tư lự một mình.
Những cơn mưa đêm đi qua, thời gian mỗi ngày không bào mòn tiềm thức về mảnh vườn xưa của chị, dẫu cho chị giờ đã là người của phố. Đêm mưa, chị bật người dậy, nước mắt chảy dài trong nỗi nhớ vườn xưa…

Bài Viết Cùng Chuyên Mục

0 nhận xét:

Bài Viết Cùng Chủ Đề

© 2015 Hai Lúa Miền Tây | Design by Bloggertheme9
| Design by Tùng Phạm.