Ai không ở thôn quê, nhất là những vùng ruộng đồng ngập nước, chắc sẽ không hình dung được cảnh đi nhặt trứng vịt đồng. Ðó không chỉ là niềm vui mà đứa trẻ nhà quê nào hầu như cũng thích mà đôi khi còn là một công việc góp thêm phần vào trang trải trong gia đình của một thời nghèo khó…
Ði nhặt trứng vịt đồng có biết bao niềm vui. Cả buổi được bì bõm trên đồng, tha hồ nghịch nước. Vui nhất là lúc phát hiện được một trứng vịt nằm dưới ruộng. Trứng nho nhỏ trắng tinh nằm bên gốc rạ, dưới ruộng nước rất dễ nhận ra, đi một buổi có thể nhặt được năm bảy trứng, hôm nào may mắn còn có thể được nhiều hơn.
Ở quê mùa này, mưa bắt đầu nhiều hơn và cánh đồng bắt đầu ngập nước. Sau vụ mùa, ruộng thường được cho ngập nước một thời gian để rửa đất và làm tăng độ phì nhiêu. Ðây cũng là lúc vịt được thả cho lội nước kiếm ăn. Mùa này về quê, xuống những vùng đồng quê rộng lớn, không khó để bắt gặp những cánh đồng trắng vịt đi ăn. Vịt được mùa kiếm mồi nên chóng lớn và sai đẻ. Ðó là niềm phấn khởi của người chăn vịt, cũng là niềm vui của lũ trẻ chăn trâu làng tôi.
Thường thì vịt đẻ ban đêm. Tuy nhiên, cũng có khi chúng đẻ ban ngày, ngay trên ruộng đang trong lúc kiếm ăn. Số này thường không nhiều nên người chăn vịt không mấy bận tâm việc đi nhặt trứng. Chỉ có đám trẻ chăn trâu là mong cho bọn vịt ăn no đẻ nhiều, để khi đi qua mỗi nơi chúng sẽ để lại dăm ba trứng. Bọn trẻ chúng tôi vẫn hay đùa với nhau đó là lộc của ruộng đồng.
Còn gì vui bằng mỗi sáng mai lùa trâu ra đồng rồi đi theo vịt nhặt trứng. Bọn trẻ để trâu tự do kiếm cỏ trên đồng vì lúa bây giờ đã gặt hết. Mùa này hay mưa, lúa ma và cỏ mọc nhiều nên cứ thả trâu tự đi kiếm ăn rồi tha hồ đi tìm trứng. Cả buổi bì bõm trên đồng, chân tay đầy bùn, áo quần lấm lem mà sao ai cũng vui. Niềm vui không chỉ có trong tay nhiều trứng vịt nhặt được, mà còn trên những gương mặt lúc nào cũng rạng rỡ, trong tiếng nói cười vang động cả cánh đồng, trong cả ánh mắt hiền hậu như cũng muốn reo vui của những bác Hai, anh Tư chăn vịt.
Tôi cũng từng có một thời đi chăn trâu nhặt trứng như thế. Có những trưa về nhà, cả người ướt sũng, mặt mũi đầy bùn, đưa mấy trứng vịt nhặt ngoài đồng để mẹ chiên ăn cơm, mẹ thương mà không nỡ giận. Cũng có những hôm mải mê tìm trứng để trâu đi lạc, cả đám dáo dác chia nhau đi tìm.
Những kỷ niệm gắn với ruộng đồng, với con trâu và đám bạn đầu trần chân đất, với những buổi nghêu ngao lội khắp đồng đi tìm trứng vịt trắng xinh xinh… không bao giờ tôi quên được.
0 nhận xét: